Em ơi đừng buồn
Lời nói đầu môi
Tựa như nước xối
Trôi rồi, quên đi
Em ơi đừng nghe
Lòng người nanh nọc
Vì đời họ nhọc,
Mọc chẳng nên xanh
Em ơi, em ơi!
Mặc lời tang tóc
Đừng để phút chốc
Phải khóc, phải buồn
Em ơi, em ơi!
Thương yêu em có
Họ toàn ghét bỏ
Chẳng đáng em lo.
– Lá –
Tặng một cô gái nhỏ biết cách thương yêu.
Nhà của Lá, ngày chín, tháng bốn, năm tuổi thứ nhất.
Advertisements
tớ chỉ là người qua đường thôi, nhưng đọc và thấy được an ủi ấy. (cậu và người được tặng sẽ không mắng tớ phải không, vì tớ đang coi như bài này viết cho bản thân mình vậy). *ôm mặt* tớ chỉ mượn một lúc thôi. xD
LikeLike
Nếu thật sự an ủi được cậu thì tốt quá.
Thứ mình viết làm được điều đấy thật là vui lắm luôn >////<
Cảm ơn cậu đã đọc hen.
LikeLiked by 1 person
*ôm*
LikeLike
*lăn lăn ra để được ôm*
\\\>v<\\\
LikeLiked by 1 person
đừng đáng yêu, không tớ ôm thật rồi bỏ bị mang về nhà bây giờ ; _ ;
LikeLiked by 1 person
Cậu đem tớ theo đi. Tớ dễ nuôi lắm, chỉ cần cho đọc fic với ôm ôm thôi.
Ở đây hông có ai chơi cùng T.T
LikeLike
Ôm ôm thì được vì tớ cũng thích ôm. Đọc fic thì để đi kiếm, giờ có thơ với lời bài hát ngồi dịch chơi rồi tự cười tự khóc à =)))) chấp nhận qua tớ rước. =))))) 💍
LikeLiked by 1 person
Thật ra không cần rước tớ cũng theo về, vì tớ thích đọc centric của cậu á. Nhưng õng ẹo xíu được lời cái nhẫn rồi ///-v-/// *chìa tay*
LikeLiked by 1 person
Tớ viết đọc nghe mệt nhoài à =)))) nhưng thôi, về tớ thương, thích mệt cho mệt luôn =))))) nhà không có gì ngoài điều kiện, tặng người thương hẳn từng này nhẫn luôn 💍💍💍💍💍💍💍💍
LikeLike
*đeo 💍 cho người*
LikeLike
A huhu. Cậu mau nói đi! Vì sao cậu dễ thương vậy?
*chìa cả hai tay*
LikeLike
*túm lấy người, trói lại, ôm về nhà* giờ cậu là của tớ.
LikeLiked by 1 person